CÂU CHUYỆN TRUYỀN CẢM HỨNG

PHÉP MÀU CỦA SỰ KIÊN TRÌ VÀ LÒNG TIN

Đồng hồ sinh học, ai cũng biết, là một cỗ máy thời gian nghiệt ngã. Nó không chờ đợi bất kỳ ai, cứ đều đặn tích tắc, nhắc nhở về sự hữu hạn của tuổi xuân, đặc biệt là với những người phụ nữ khao khát thiên chức làm mẹ. Sau tuổi 30, chất lượng và số lượng trứng của phụ nữ giảm dần, khiến việc thụ thai và sinh con trở nên khó khăn hơn. Đến tuổi 40, cơ hội mang thai tự nhiên trở nên mong manh. Đây không phải là bệnh lý, mà là quy luật tự nhiên của cơ thể đang dần lão hóa. Dù bạn có lối sống lành mạnh, ăn uống khoa học, tập thể dục đều đặn, nói không với thuốc lá và bia rượu, cũng khó tránh khỏi quy luật này. Sự suy giảm này liên quan đến sự giảm số lượng và chất lượng của các tế bào trứng (oocytes) trong buồng trứng, cũng như sự thay đổi về mặt di truyền của các tế bào trứng.

Câu chuyện của T. là một minh chứng rõ ràng cho thực tế này. Ở tuổi 40, cô tìm đến tôi, bắt đầu hành trình tìm kiếm con với vô vàn rào cản. Hồ sơ bệnh án của cô ấy không khác gì một bản án: Buồng trứng suy giảm, số lượng và chất lượng trứng thấp, nội mạc tử cung mỏng manh, tử cung còn xuất hiện nhiều nhân xơ – tất cả những điều này như một bức tường lớn chắn ngang giấc mơ làm mẹ. Đối với y học, cơ hội để một người phụ nữ ở độ tuổi này mang thai tự nhiên gần như là con số không. Và ngay cả với phương pháp thụ tinh trong ống nghiệm (IVF), hành trình cũng không hề dễ dàng.

Chúng tôi bắt đầu chu kỳ IVF đầu tiên với nhiều hy vọng, nhưng rất nhanh đã thất vọng nặng nề. Dù đã cố gắng kích thích buồng trứng, số lượng trứng thu được quá ít, chất lượng lại không đảm bảo. Phôi tạo ra không đủ tốt để chuyển, và ngay cả khi có, nội mạc tử cung lại quá mỏng, không đủ sức để giữ chân mầm sống. Tôi đã nhìn thấy sự thất vọng, sự hoang mang trong đôi mắt T., nhưng điều khiến tôi ngạc nhiên và cảm phục hơn cả là sự kiên định của cô ấy. “Bác sĩ ơi, con sẽ không bỏ cuộc đâu. Con tin rằng mình sẽ có con, bác sĩ giúp con với…” T. nói, giọng nói tuy nhỏ nhưng chứa đựng một sức mạnh phi thường.

Chúng tôi bước vào chu kỳ thứ hai với chiến lược mới: thay đổi thuốc kích trứng, tối ưu hóa quy trình. Ở chu kỳ thứ hai, chúng tôi đã có phôi để chuyển, nhưng tiếc thay, việc chuyển phôi đã không thành công. 

Trước chu kỳ thứ ba, tôi và đội ngũ đã thảo luận cùng T. rất nhiều phác đồ điều trị. Chúng tôi dồn nhiều tâm huyết và nỗ lực. Mặc dù T. vẫn lạc quan và kiên trì với ước mơ làm mẹ, tôi vẫn không loại trừ việc thất bại liên tục sẽ khiến sức khỏe tinh thần của cô không ổn định. Xác định phải giúp bệnh nhân thành công trong lần này, chúng tôi làm mọi thứ có thể, mục đích là để kiểm soát nhiều nhất có thể các yếu tố ảnh hưởng đến quá trình thụ thai. 

Không chỉ tập trung vào việc cải thiện chất lượng trứng và phôi, chúng tôi còn dành sự chú ý đặc biệt cho nội mạc tử cung – điều chỉnh từng chi tiết nhỏ nhất để tạo môi trường thuận lợi nhất cho phôi làm tổ. Chúng tôi đã sử dụng phác đồ kích thích buồng trứng agonist long protocol, kết hợp với việc bổ sung các chất chống oxy hóa như CoQ10 và vitamin E để cải thiện chất lượng trứng . 

Chu kỳ thứ ba phác đồ tiếp tục được hiệu chỉnh và đã thành công tốt đẹp. Sau khi kiên trì cùng nhau qua từng thất bại, chúng tôi đã cùng nhau có được trái ngọt. T. hạ sinh một bé trai kháu khỉnh khỏe mạnh sau ba lần kích trứng – ba lần điều chỉnh. Khoảnh khắc nhìn thấy T. ôm con vào lòng, tôi biết rằng tất cả những nỗ lực, những lo lắng, những đêm trằn trọc suy nghĩ đều xứng đáng. 

Câu chuyện của T. không phải là một câu chuyện cổ tích, mà là một minh chứng cho sức mạnh của sự kiên trì, lòng tin và cả sự đồng hành tận tâm. Nó cũng nhắc nhở tôi về trách nhiệm của một người bác sĩ. Chúng ta không chỉ là những người nắm giữ kiến thức y khoa, mà còn là những người đồng hành, những người thấu hiểu và chia sẻ những nỗi đau, những khát khao của bệnh nhân. Chúng ta không chỉ chữa bệnh, mà còn chữa cả những vết thương lòng, những nỗi tuyệt vọng.

Tôi luôn tâm niệm rằng, mỗi bệnh nhân là một cá thể riêng biệt, với những hoàn cảnh và thách thức khác nhau. Không có một phác đồ điều trị nào là hoàn hảo cho tất cả mọi người. Điều quan trọng là phải lắng nghe, thấu hiểu, và điều chỉnh phác đồ điều trị sao cho phù hợp nhất với từng bệnh nhân. Và quan trọng hơn cả, là phải luôn giữ vững niềm tin và sự lạc quan, bởi vì đôi khi, chính niềm tin ấy mới là liều thuốc quý giá nhất, là động lực giúp họ vượt qua mọi khó khăn, thử thách.

Trong suốt những năm tháng làm nghề, tôi đã chứng kiến không ít những câu chuyện tương tự như câu chuyện của T. Những người phụ nữ ở độ tuổi mà nhiều người cho là “quá muộn” để làm mẹ, nhưng họ vẫn không từ bỏ hy vọng, vẫn kiên trì theo đuổi ước mơ của mình. Và tôi, với vai trò là một người bác sĩ, luôn cố gắng hết sức để giúp họ thực hiện ước mơ ấy.

Nhìn lại hành trình đã qua, tôi càng thêm trân trọng những gì mình đang làm. Nghề bác sĩ hiếm muộn không chỉ là một công việc, mà còn là một sứ mệnh. Chúng tôi không chỉ giúp những người phụ nữ có được niềm hạnh phúc làm mẹ, mà còn giúp họ tìm thấy sức mạnh và niềm tin vào bản thân. Chúng tôi giúp họ vượt qua những định kiến xã hội, những áp lực gia đình, và những nỗi sợ hãi trong lòng. Và đó, chính là phần thưởng lớn nhất, là niềm hạnh phúc vô bờ bến mà tôi nhận được từ công việc này.

Nếu bạn đang ở độ tuổi 40 và nghĩ mình đã quá trễ – xin hãy đọc lại câu chuyện này. Đừng bao giờ nghĩ rằng giấc mơ làm mẹ đã khép lại. Tuổi tác không phải là dấu chấm hết, mà chỉ là một thử thách trên hành trình đi tìm hạnh phúc. Hãy tìm đến những bác sĩ tận tâm, những người sẵn sàng đồng hành cùng bạn, bởi đôi khi, phép màu không tự nhiên xảy ra – nó là kết quả của sự nỗ lực không ngừng nghỉ và niềm tin mãnh liệt vào điều tốt đẹp. Hãy nhớ rằng, trên con đường tìm kiếm hạnh phúc, sự kiên trì và niềm tin là những người bạn đồng hành quan trọng nhất.

CÂU CHUYỆN TRUYỀN CẢM HỨNG

KHI KHOA HỌC LÀM NÊN CỔ TÍCH GIỮA ĐỜI THẬT

TIẾN SĨ - BÁC SĨ LÊ THỊ MINH CHÂU

CÂU CHUYỆN TRUYỀN CẢM HỨNG

PHÉP MÀU CỦA 0+0=1

TIẾN SĨ - BÁC SĨ LÊ THỊ MINH CHÂU

CÂU CHUYỆN TRUYỀN CẢM HỨNG

PHÉP MÀU CỦA SỰ ĐỒNG HÀNH VÀ TIN TƯỞNG

TIẾN SĨ - BÁC SĨ LÊ THỊ MINH CHÂU

CÂU CHUYỆN TRUYỀN CẢM HỨNG

PHÉP MÀU TỪ TÌNH MẪU TỬ CỦA NGƯỜI MẸ “CHIẾN BINH”

TIẾN SĨ - BÁC SĨ LÊ THỊ MINH CHÂU